Taxi tải thành hưng Em nhớ có lần, bố chồng uống rượu say còn cầm búa đập nát bàn kính, nồi cơm điện. Lúc đó giận quá, em lỡ lời quát bố là: Bố định phá nát cái nhà này mới vừa lòng hay sao. Thấy em to tiếng, ông bỗng nổi điên, chạy đi lấy cây gậy định đánh cả em. May lúc đó, mẹ chồng nhìn thấy hét to: “Chạy đi con ơi”. Sau đó bà lao đến cầm tay em lôi chạy đi. Vậy là, em bụng bầu hơn 7 tháng chạy thục mạng.

Trong nhà, chỉ có em xưng hô bố-con với ông. Có đồ gì ăn ngon em mua cho bố, thỉnh thoảng em cũng mua cái này, cái nọ biếu ông. Em vẫn cứ nghĩ, mình cố gắng làm vừa lòng bố chồng rồi mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng đến nay thật sự em không chịu đựng được nữa.

Càng ngày bố chồng càng quá đáng hơn. Em sinh con đến nay được 6 tháng, cháu nội ông chưa một lần ẵm bế mà suốt ngày quát mắng cháu. Năm lần bảy lượt ông đuổi vợ chồng em đi với lý do: “Đứa nhỏ làm tao điếc tai, không ngủ được”. Có bận, vì mải dỗ con khóc, em chưa kịp dọn mâm cơm lên ông điên tiết hất hết thức ăn dưới bếp đi. Thậm chí, bữa nào cơm không có món ông yêu cầu, canh hơi mặn ông cũng sẵn sàng đổ cả mâm đi. chuyển nhà thành hưng